Bị người khác cưỡng hiếp khi đang làm “ôsin” rồi sinh con, nạn nhân đã làm đơn tố cáo gửi đến cơ quan chức năng.
Lên 10 tuổi, cô bé Đào Thị H. (sinh năm 1998, xóm 5, xã Diễn Hải, huyện Diễn Châu, Nghệ An) phải đi làm “ôsin” cho một ông chủ tại ngã ba Yên Lý (huyện Diễn Châu) khi cả gia đình bố mẹ cùng ba em chưa một lần đến trường, chưa biết mặt chữ là gì.
Đầu năm 2010, ông Lê Đức Đàm (xóm 16, xã Diễn Yên) đón em về và “hợp đồng miệng” với bố mẹ em là ông Đào Đức và bà Lê Thị Nguyệt là mỗi tháng sẽ trả cho em 1 triệu đồng. Sau bé H. còn ba em nhỏ sống với bố mẹ trong cái “chòi” thừa mưa thiếu nắng, bố H. thường lang thang đầu đường xó chơ,̣ say khướt tối mịt mới về, cả nhà không ai biết đọc, biết viết nên H. đi làm thuê cũng bị lừa, ông Đàm không trả công 1 triệu đồng như đã hứa mà thỉnh thoảng cho em dăm ba cân gạo mang về cho bố mẹ.
H. kể: vào khoảng 1 giờ sáng một ngày tháng 8 năm 2010, cháu đang ngủ thì con trai ông Đàm tên là Ngọc đập cửa xông vào phòng đè cháu xuống bắt “làm chuyện ấy”. Cháu hét lên thì Ngọc giơ tay bịt miệng lại và đe dọa nếu kêu là giết. Sợ quá, cháu không dám nói với ai, sau đó cứ thế lần thứ hai Ngọc lại tiếp tục.
Đến tháng 6-2011 láng giềng đưa cháu ra trạm y tế xã, lúc đó cháu mới biết́ là mình có thai. Sau khi sinh con, không có lấy một đồng xu trong túi, không biết đặt tên cho con, ông ngoại đành lấy họ của mình đặt tên cho cháu là Đào Đảng.
Hay tin, nhiều người dân đã bàn với H. đến báo cho ông Đàm bố Ngọc được biết. Lạ thay, vừa nghe, cả hai ông bà Đàm - Năm liên tục xỉ vả và không công nhận đó là “hậu quả” của con trai mình, từ chối mọi trách nhiệm; H. phải nhờ người viết đơn tố cáo gửi tới cơ quan chức năng và nhờ báo chí vào cuộc.
Nhận đơn tố cáo của nạn nhân, công an xã Diễn Hải và công an xã Diễn Yên vào cuộc nhưng sau một thời gian không thấy hồi âm nên cháu H. lại nhờ người viết đơn gửi lên công an huyện Diễn Châu. Khi nhận được đơn, công an huyện đã bố trí cán bộ thụ lý hồ sơ, điều tra vụ việc.
Thế nhưng điều lạ lùng là cán bộ điều tra chỉ xuống nhà em và đề nghị rút đơn để thương lượng bồi thường dân sự. Thời gian đó em chưa rút đơn mà cho bà Năm (mẹ Ngọc) trong vòng 20 ngày thương lượng bồi thường tiền nuôi con và hại đời con gái, nếu thỏa thuận được thì thôi ra toà. Vậy mà bà Năm còn đe dọa và không chịu nhận.
Đợi lâu không thấy xử lý, mẹ của Ngọc vẫn tiếp tục đe dọa, trong khi hai mẹ con cháu phải sống bằng những đồng tiền tình thương của các nhà hảo tâm, các tổ chức từ thiện (sau khi đăng báo đã có một số cá nhân gửi tiền và quà giúp đỡ) nên cháu lại gửi đơn tố cáo tới các cơ quan chức năng thì lúc đó công an huyện Diễn Châu mới thay người điều tra và gọi cháu vào đối chất với Ngọc.
Ngay sau khi nhận được đề nghị của nạn nhân, chúng tôi đã tìm đến cơ quan điều tra công an huyện Diễn Châu để làm sáng tỏ những trái ngược giữa đơn tố cáo của nạn nhân với kết luận của cơ quan điều tra, nhưng rất tiếc đến công an huyện, xin được làm việc nhưng tất cả những người có trách nhiệm đều từ chối, lý do ...bận!
Cô bé ôsin đi kiện (Hình minh họa) |
Đầu năm 2010, ông Lê Đức Đàm (xóm 16, xã Diễn Yên) đón em về và “hợp đồng miệng” với bố mẹ em là ông Đào Đức và bà Lê Thị Nguyệt là mỗi tháng sẽ trả cho em 1 triệu đồng. Sau bé H. còn ba em nhỏ sống với bố mẹ trong cái “chòi” thừa mưa thiếu nắng, bố H. thường lang thang đầu đường xó chơ,̣ say khướt tối mịt mới về, cả nhà không ai biết đọc, biết viết nên H. đi làm thuê cũng bị lừa, ông Đàm không trả công 1 triệu đồng như đã hứa mà thỉnh thoảng cho em dăm ba cân gạo mang về cho bố mẹ.
H. kể: vào khoảng 1 giờ sáng một ngày tháng 8 năm 2010, cháu đang ngủ thì con trai ông Đàm tên là Ngọc đập cửa xông vào phòng đè cháu xuống bắt “làm chuyện ấy”. Cháu hét lên thì Ngọc giơ tay bịt miệng lại và đe dọa nếu kêu là giết. Sợ quá, cháu không dám nói với ai, sau đó cứ thế lần thứ hai Ngọc lại tiếp tục.
Đến tháng 6-2011 láng giềng đưa cháu ra trạm y tế xã, lúc đó cháu mới biết́ là mình có thai. Sau khi sinh con, không có lấy một đồng xu trong túi, không biết đặt tên cho con, ông ngoại đành lấy họ của mình đặt tên cho cháu là Đào Đảng.
Hay tin, nhiều người dân đã bàn với H. đến báo cho ông Đàm bố Ngọc được biết. Lạ thay, vừa nghe, cả hai ông bà Đàm - Năm liên tục xỉ vả và không công nhận đó là “hậu quả” của con trai mình, từ chối mọi trách nhiệm; H. phải nhờ người viết đơn tố cáo gửi tới cơ quan chức năng và nhờ báo chí vào cuộc.
Nhận đơn tố cáo của nạn nhân, công an xã Diễn Hải và công an xã Diễn Yên vào cuộc nhưng sau một thời gian không thấy hồi âm nên cháu H. lại nhờ người viết đơn gửi lên công an huyện Diễn Châu. Khi nhận được đơn, công an huyện đã bố trí cán bộ thụ lý hồ sơ, điều tra vụ việc.
Thế nhưng điều lạ lùng là cán bộ điều tra chỉ xuống nhà em và đề nghị rút đơn để thương lượng bồi thường dân sự. Thời gian đó em chưa rút đơn mà cho bà Năm (mẹ Ngọc) trong vòng 20 ngày thương lượng bồi thường tiền nuôi con và hại đời con gái, nếu thỏa thuận được thì thôi ra toà. Vậy mà bà Năm còn đe dọa và không chịu nhận.
Đợi lâu không thấy xử lý, mẹ của Ngọc vẫn tiếp tục đe dọa, trong khi hai mẹ con cháu phải sống bằng những đồng tiền tình thương của các nhà hảo tâm, các tổ chức từ thiện (sau khi đăng báo đã có một số cá nhân gửi tiền và quà giúp đỡ) nên cháu lại gửi đơn tố cáo tới các cơ quan chức năng thì lúc đó công an huyện Diễn Châu mới thay người điều tra và gọi cháu vào đối chất với Ngọc.
Ngay sau khi nhận được đề nghị của nạn nhân, chúng tôi đã tìm đến cơ quan điều tra công an huyện Diễn Châu để làm sáng tỏ những trái ngược giữa đơn tố cáo của nạn nhân với kết luận của cơ quan điều tra, nhưng rất tiếc đến công an huyện, xin được làm việc nhưng tất cả những người có trách nhiệm đều từ chối, lý do ...bận!
0 nhận xét:
Đăng nhận xét